VỤ CHỨA VÀ MÔI GIỚI MẠI DÂM CHO NGƯỜI HÀN QUỐC: TOÀ PHÚC THẨM SAI LẦM NGHIÊM TRỌNG

Khoảng tháng 4-2006, Công ty TNHH Trung Thuỷ do Đỗ Văn Kiên làm giám đốc mở chi nhánh tại tỉnh Quảng Ninh. Vũ Thị Hải được bổ nhiệm làm giám đốc chi nhánh. Công ty TNHH Trung Thuỷ có thuê một phần khách sạn Vân Hải tại phường Bãi Cháy, mở nhà hàng karaoke Vân Hải và giao cho Seo Song Sue (người Hàn Quốc) kinh doanh karaoke. Cuối năm 2006, Sue kết hợp với Trần Thị Vân (do Sue và Hải tuyển dụng) hoạt động mại dâm. Sue và Vân đã tuyển nhiều nhân viên nữ chủ yếu phục vụ khách Hàn Quốc.

Tháng 4-2007, Seo Song Sue thuê xe ô tô của anh Nguyễn Viết Cương để làm phương tiện đi lại, thuê Ngô Thái Dần lái xe đưa đón khách đến các nhà nghỉ để thực hiện việc mua bán dâm. Cuối tháng 5-2007, Seo Song Sue về Hàn Quốc nên Sue thuê Hwang Sang Won làm quản lý nhà hàng karaoke Vân Hải. Won đã cùng Vân điều hành quán karaoke và tổ chức cho khách mua bán dâm. Khi có khách, Vân điện thoại cho nhà nghỉ đặt phòng, Dần lái xe ô tô đưa khách đến nhà nghỉ để mua bán dâm (mỗi lần thu từ 50USD đến 150 USD). Tối 07-7-2007, Kim Byung Sig và Kim Kyeong Rok đến quán karaoke đặt vấn đề với Vân mua dâm qua đêm cho 11 khách Hàn Quốc với giá 120 USD/người. Won đã bố trí Dần lái xe ô tô chở 11 khách Hàn Quốc đến nhà nghỉ Hoàng Thịnh của Trần Thị Thu Bình và nhà nghỉ Lan Anh của Đoàn Thị Anh để mua bán dâm. Bình đã bố trí năm phòng để năm đôi nam nữ mua bán dâm. Đoàn Thị Anh đã bố trí ba phòng để ba đôi nam nữ mua bán dâm.

Khoảng 0 giờ 15 phút ngày 08-7-2007, Cơ quan công an đã bắt quả tang các đôi nam nữ đang mua bán dâm nói trên.

Trần Thị Vân hiện bỏ trốn, Cơ quan điều tra đã ra lệnh truy nã. Seo Song Sue đã về Hàn Quốc, nên Cơ quan điều tra không xác minh làm rõ được hành vi của Sue. Vũ Thị Hải hiện không xác định được nơi cư trú, Cơ quan điều tra tiếp tục làm rõ. Nguyễn Viết Cương cho Seo Song Sue thuê xe, nhưng không biết Sue sử dụng xe để phục vụ khách mua dâm nên Cơ quan điều tra đã trả xe ô tô này cho anh Cương.

Bản án sơ thẩm của Toà án nhân dân tỉnh Quảng Ninh đã xử phạt Trần Thị Thu Bình 4 năm tù, Đoàn Thị Anh 5 năm tù về tội chứa mại dâm. Ngoài ra, Toà án cấp sơ thẩm còn xử phạt Ngô Thái Dần 3 năm tù, trục xuất Hwang Sang Won về tội môi giới mại dâm.

Toà Phúc thẩm TANDTC đã xử phạt Trần Thị Thu Bình và Đoàn Thị Anh 36 tháng tù và cho hưởng án treo.

Khi xét xử giám đốc thẩm, Hội đồng Thẩm phán TANDTC nhận thấy: hành vi phạm tội của Trần Thị Thu Bình và Đoàn Thị Anh là nghiêm trọng, bởi lẽ, các bị cáo đã sử dụng chính nhà nghỉ của mình chứa mại dâm nhiều lần, đối tượng mua dâm đều là người nước ngoài (Hàn Quốc). Khi bị bắt quả tang ngày 08-7-2007, tại nhà nghỉ Hoàng Thịnh của bị cáo Trần Thị Thu Bình có 5 đôi nam nữ đang mua bán dâm; tại nhà nghỉ Lan Anh của bị cáo Đoàn Thị Anh có 3 đôi nam nữ đang mua bán dâm. Ngoài ra, các bị cáo còn khai nhận trước đó đã thực hiện việc chứa mại dâm. Toà án cấp sơ thẩm đã xem xét các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự đối với bị cáo Bình (các điểm p và s khoản 1 và khoản 2 Điều 46 BLHS), bị cáo Anh (khoản 2 Điều 46 BLHS) và nhân thân các bị cáo để xử phạt bị cáo Bình 4 năm tù, bị cáo Anh 5 năm tù là tương xứng với hành vi phạm tội của các bị cáo. Tại phiên toà phúc thẩm, mặc dù các bị cáo được hưởng thêm các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự quy định tại điểm o khoản 1 Điều 46 (đối với bị cáo Bình); các điểm p, o và s khoản 1 Điều 46 BLHS (đối với bị cáo Anh), nhưng xét tính chất, mức độ nguy hiểm của hành vi phạm tội, thì hành phạt mà Toà án cấp sơ thẩm đã áp dụng đối với các bị cáo là đúng và cần thiết đáp ứng yêu cầu đấu tranh, phòng chống tội phạm ở địa phương. Toà án cấp phúc thẩm giảm hình phạt và cho các bị cáo Bình, Anh hưởng án treo là sai lầm nghiêm trọng trong việc áp dụng BLHS.

Vì vậy, bản án phúc thẩm về phần hình phạt đối với Trần Thị Thu Bình và Đoàn Thị Anh bị huỷ để xét xử lại ở cấp phúc thẩm.

Theo Quyết định giám đốc thẩm số 10/2010/HS-GĐT ngày 05-4-2010 của Hội đồng Thẩm phán TANDTC.